Sunday, April 18, 2010

NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA TÔI - Tập thơ Kiều अंह Hương




THƯ NGỎ GỬI BẠN ĐỌC...

Đáng ra, tập thơ này đã được in xong trước một năm. Một năm với bao điều còn trăn trở mà tác giả muốn chỉnh chu, thêm bớt... Đơn giản chỉ là muốn có được một tập thơ tình thật ưng ý để tặng bạn bè, anh em... đó là thiện tình của tác giả; Hay dở chưa dám lạm bàn, hãy để bạn đọc tự đánh giá.
Có thể có người sẽ nói đây không phải là thơ tình mà là thơ thất tình... Cũng đúng. Tình yêu có vị ngọt đặc biệt, nhưng cũng luôn kèm vị đắng. Tôi đã trải nghiệm những phút giây như thế. Nhưng tình yêu cũng luôn là năng lượng, tiếp sức cho mỗi chúng ta để hăng say hơn mà sống và làm việc...
Ngày xưa, trước khi ra chiến trường, những lá thư đầu tiên cần viết về cho người thân nơi hậu phương của những người lính trẻ thường là gửi cho người yêu hoặc vợ... thứ nữa mới là cha, là mẹ... Không cần phải lý giải, cắt nghĩa tại sao, chỉ giản đơn vì nó là tình yêu, một thế giới siêu phàm của nội tâm không tuân theo bất kỳ qui luật nào của tự nhiên !
Ngày nay, giới trẻ có thể có cách thể hiện tình yêu mạnh mẽ hơn, thực dụng hơn so với thời tuổi trẻ của chúng tôi; Nhưng tôi cũng dám chắc rằng họ cũng rất cần những phút giây sâu lắng để bảy tỏ nỗi lòng mình khi gặp được người mình yêu và tôn thờ nhưng lại rất khó nói, khó bày tỏ bằng hành động thông thường...
Vì vậy, chẳng có gì để diễn giải thêm; Chỉ giản đơn, nếu bạn đang yêu, sắp yêu... Xin hãy giành chút thời gian đọc những vần thơ của những người đã yêu, đang yêu để cảm nhận thêm về một thế giới siêu phàm như thế - đó là tình yêu !
Xin mượn câu nói nổi tiếng của nhà thơ trữ tính Pháp - Pierr de Ronsard (1524-1585) để khép lại phần tự bạch này:
“Khi bắt đầu yêu tức là bắt đầu bước vào cuộc sống” !

Xin cảm ơn !

Kiều Anh Hương

LỜI GIỚI THIỆउ

Kiều Anh Hương làm thơ từ cuối cuộc kháng chiến chống Mỹ, khi ông còn trong quân đội. Chiến tranh kết thúc, ông ra quân và tiếp tục học khoa học, rồi trở thành chuyên gia kỹ thuật trong ngành hóa dầu. Việc làm thơ bị gác lại trong một thời gian dài. Mươi năm gần đây mới thấy ông đăng trở lại. Đã xuất bản ba tập thơ vào các năm 2001, 2005 và 2008. Trở thành hội viên Hội nhà văn Việt Nam năm 2009.
Tập thơ này khuôn trong chủ đề tình yêu. Từ ngày có Quốc sách Đổi mới, thơ tình yêu là thứ sản phẩm phát triển nhanh nhất. Trẻ già trai gái, đã làm thơ, là hăng hái viết thơ tình. Đến nỗi có cuộc thi thơ, ban tổ chức phải giao hẹn: không nhận thơ tình. Thế thì cũng cực đoan. Nhưng quả thực cuộc đời lắm thứ phải lo, phải nghĩ mà lúc nào cũng em em anh anh thì sốt ruột thật. Bản thân tôi khi cầm tập bản thảo 45 bài thơ tình của ông bạn họ Kiều này cũng hơi ngần ngại. Sợ cho mình đọc liền hơi một chủ đề dễ bị lì, bất tri kỳ vị. Tôi đọc dần, đọc vừa nghỉ. Ăn chậm nhai kỹ. Đọc hết, thấy các bài đầu tập có sức bắt mình đọc lại và nhận ra một dụng ý bút pháp của tác giả.
Thơ tình yêu giữ được sự kín đáo ít lời là một ưu điểm, chữ nghĩa sẽ có duyên. Kiều Anh Hương, ở những bài này, mạnh dạn tước đi những câu thơ tự sự. Ông không kể việc. Không nói xuất xứ, tình huống, bối cảnh bài thơ. Ông vào ngay tâm trạng nhân vật.Tâm trạng người đang yêu, đang cảm nhận hạnh phúc hay đang thất tình. Có hàng trăm hàng nghìn thứ tâm trạng trong cõi ấy. Một chủ đề tình yêu mà thơ không trùng lập là nhờ tính đặc thù của mỗi khoảnh khắc tâm trạng ấy. Kiều Anh Hương mở câu thơ đầu đã bập ngay vào tâm trạng. Tâm trạng ấy có khi là một nhận xét, một nghi vấn hoặc một giải thích, tự giải thích:
Chia tay đêm nay
Khác vơi mọi khi, mắt em không ngấn lệ
Biệt ly quá nhiều rồi
Nên trái tim hóa thành sắt đá?

Người đọc ngơ ngác, chưa biết bài thơ nói chuyện gì. Nhưng đọc tiếp thì rõ dần. Rõ tâm trạng và do vậy mà đoán ra tình thế của nhân vật trong bài thơ. Bài thơ Đêm buồn này có bốn đoạn như bốn điệp khúc chia tay, bộc lộ bốn ghi nhận hành xử, khác với mọi khi của cô gái, như: mắt không ngấn lệ, bờ môi không trao,vòng tay thôi xiết chặt và cuối cùng là bàn tay em dửng dưng. Ba chi tiết trên, dẫu làm anh chàng quay cuồng, điên đảo - khát khao, gào thét – cồn lên, nao lắc (như biển ngoài kia) mà vẫn không hiểu nổi. Chỉ đến chi tiết thứ tư, anh mới chợt nhận ra: Có một Nha trang mãi mãi / Không còn là Nha Trang của riêng mình. Chi tiết thứ tư không khác về chất, nó cũng tương tự cách hành xử như các chi tiết trên. Nhưng nó là ghi nhận thứ tư, lượng đã biến thành chất. Sự lặp lại là một cách kết cấu tạo nên tư duy của Kiều Anh Hương ở khá nhiều bài thơ trong tập này. Nhiệt độ tăng thì nước vẫn cứ là nước, nhưng tăng tới 100 độ thì nước không còn là nước nữa, nước đã thành hơi. Người đọc đến đó nhập vào tâm trạng nhân vật và ý thức được câu chuyện mà tác giả không kể trong bài thơ. Thơ chỉ thuần nói nội tâm mà người đọc lần ra được câu chuyện nên hàm xúc và gợi tư tưởng khá kín đáo. Bài thơ Đi tìm bóng cho riêng mình ghi nhận một thành công cả về tầm vóc tư duy lẫn bút pháp của Kiều Anh Hương ở hướng này. Bài thơ có kết cấu Sáng Trưa Chiều Tối. Nào máy tính chát chít, nào ăn trưa ngoài quán, nào lướt web đọc đủ chuyện. Các đoạn thơ có vẻ đơn điệu và như rời nhau lỏng chỏng, chi tiết lại như thấy gì nói nấy. Ấy thế mà khi đọc mấy câu cuối: Mạng vẫn đang kết nối / Bạn bè bốn phương... / Gõ vào blog lời nguyện cầu / Ai ơi / Tìm hộ cái bóng cho riêng tôi!. Thì tất cả các đoạn thơ trên bỗng dính lại, cho thấy một dạng thức cô đơn của người đương thời, cho thấy những thứ quan trọng vô nghĩa (hay những vô nghĩa quan trọng) của một ngày (hay của một đời) tất bật mà không ra đâu vào đâu của con người. Bài thơ dấu chủ đề đến tận cuối. Mỗi đoạn thơ phía trên chỉ như rải dây mìn, đến cuối mới cho giật kíp nổ.
Thơ Kiều Anh Hương thường có hạt nhân tư tưởng. Đó là điều đáng mừng. Thứ đó thơ ta đang thiếu. Nhưng để hạt nhân ấy nở ra đầy đặn thành thơ, thành bài thơ có cảm xúc và để chính cảm xúc ấy dẫn đến tư tưởng thì Kiều Anh Hương cần làm thoáng bài thơ hơn. Ông còn để nhiều mảnh thừa, thừa ý, thừa tình, ngáng trở mạch chảy của bài thơ, người đọc dễ bị rối đường, chả biết ông tác giả dẫn mình về đâu. Tôi đã đánh dấu những chỗ (tôi cho là) thừa, là lạc trên bản thảo để hỏi lại ông. Nhưng có khi bài này tới tay Kiều Anh Hương thì ông đã đưa tập thơ đi in rồi. Ông thì vội (như mọi người bây giờ trong việc in thơ) mà tôi thì chậm (chậm đọc, chậm trả lời). Cũng là một sự tiếc! Xin lỗi ông.

Hà Nội 19-3-2010
Vũ Quần Phương

Thursday, January 7, 2010



Đêm mồng 1.1, đầu năm, ngồi uống rượu mừng sinh nhật nhà thơ Hoàng Cát...
Hôm nay, đọc bài thơ của Vũ Thanh Hoa trên 360.Plus (http://vn.myblog.yahoo.com/vuthanhhoa2) hay quá, lại liên tưởng đến rượu...
Nhà Bác Hoàng Cát có một cây khế ngọt và sai quả lắm, đêm đó Bác đãi khách ngoài thịt chó mắm tôm là những tái khế ngọt này; Nghe đâu, Bác ấy phải kiên cường lắm mới giữ được giống khế ngọt chiết ra từ cây khế nhà Ông Lành thuở nào ?!

UỐNG RƯỢU VỚI NHÀ THƠ
Tặng nhà thơ Hoàng Cát



Đêm qua ngồi uống rượu với nhà thơ
"Rượu đã cạn"
"Rót tuổi mình"*...
Rượu cạn !
Tóc hai người chụm vào cũng vừa đủ
Để một đêm vơi rụng với thi nhân !

Đêm qua ngồi uống rượu với nhà thơ
Sinh nhật bạn, không ai hỏi tuổi
Nến không có, hỏi làm sao mà thổi
"Khế Ông Lành" đãi bạn ngọt đầu môi !

Đêm cạn rồi, lại có đêm mai...
Rượu đã cạn nhưng tình đời đâu cạn
Nụ cười ai cháy vào mắt nói
Đêm qua uống rượu với nhà thơ !

Hà Nội, ngày 01.01.2010
Kiều Anh Hương

* Thơ Vũ Thanh Hoa

Monday, June 29, 2009

Ngày 30.6.2009 - Tập thơ Gặp lại tuổi 20

51. MẮT BIẾC NGÀY XƯA


Lại những đêm nồng nàn hoa sữa
Gió vô tình vương qua hồn tôi
Để chợt nhớ một khoảng trời xa ngái
Dáng em như ngôi sao ban mai !

Có thể rồi nắng sẽ tràn vai
áo bạc, tóc phai,
Tất cả chỉ còn là ký ức
Có thể rồi mưa ướt mắt
Không bến không bờ,
Mãi mãi Anh không Em !

Có thể rồi tất cả sẽ lãng quên
Nhưng mắt biếc thì mãi xanh muôn thuở
Ước gì cái ngày xưa ấy
Lại quay về ngập tràn hồn tôi !

Một chút hương hoa thôi
Cũng ấm nồng thương nhớ !

Hà nội 10/2000


GẶP LẠI TUỔI HAI MƯƠI
THƠ - KIỀU ANH HƯƠNG

Nhà xuất bản Hội nhà văn- 65 Nguyễn Du – Hà Nội
Tel & Fax : 04.8222135.Email :
nxbhoinhavan@hn.vnn.vn.

Chịu trách nhiệm xuất bản :
Nguyễn Phan Hách
Biên tập : Phòng văn học trong nước
Vẽ bìa : Lan Hương
Sửa bản in : Bích Ngọc.



In 1.000 cuốn, khổ 13 x 19, tại xưởng in GTVT.
Giấy đăng ký KHXB số : 1/1386/XB-QLXB cấp ngày 12/10/2001.
In xong và nộp lưu chiểu tháng 11/2001.

Monday, June 22, 2009

Ngày 23.6.2009 - Tập thơ Gặp lại tuổi 20

50. KỶ NIỆM10 NĂMVỀ TRƯỚC
Kính tặng Trường ĐHBK Hà Nội 25 tuổi



Mười năm trước , anh đã đến với trường
Ươm một chồi non dọc con đường đôi ấy
Bom giặc Mỹ rơi vào lòng Hà Nội
Những mầm non nương nhau vươn lên

Không còn ai có thể ngồi yên
Cả nước dồn ra tuyến lửa
Trời Lạng Sơn, những ngày sơ tán
Đốt cháy lòng bao cuộc tiến đưa..

Mười năm anh đi, cây đã lên xanh
Dưới bóng mát hàng cây, bao lớp người tuổi trẻ
Qua con đường đôi - bước lên bục giảng
Say sưa nói về tương lại ...

Bây giờ anh trở về đây,
Bên những giảng đường cao lộng gió
Có những phòng học đơn sơ vừa dựng vội
Vữa vôi thô, bàn ghế mới thơm nồng

Chiếc bàn xinh màu gỗ xà cừ
Tuổi cũng vừa tròn 10 năm thương nhớ
Cuốn sách đẹp lật từng trang mở
Hai mươi lăm năm - mái trường Bách Khoa !

Hà Nội 24/10/1979
Kiều Anh Hương

Monday, March 23, 2009

24.03.2009-Tập thơ:"Gặp lại tuổi 20", NXB HNV, 2001-Bài 49.TẢN MẠN HUẾ, NGÀY GẶP LẠI

49. TẢN MẠN HUẾ, NGÀY GẶP LẠI
Thân tặng nữ ytá Bích, Lương
Bệnh viên 217-Trường Sơn-Anh hùng



Có một khoảng trời
trong mắt Huế tôi thương
Mười bốn năm rồi,
Bây giờ gặp lại
Ơi cô gái của miền Kinh Bắc
Ngọn gió nào đưa em về đây.

Nơi Cố Đô yêu, ta lại cầm tay
Nhưng không phải để âu lo, thao thức
Chiến thắng rồi, thôi em đừng khóc
Nhắc chi hoài chuyện cũ, năm xưa..

Gió A-Sầu và nắng sông Hương,
Làm nước da em bây giờ xạm lại
Nhưng ánh mắt biếc xanh thì mãi mãi
Không bao giờ phai nhạt trong anh !

Tuổi hai mươi cho ta gặp nhau
Giữa chiến trường một thời tàn khốc
Anh đã vượt qua tử thần,
Khi sự sống chỉ như còn
" Ngàn cân treo sợi tóc.."
Cũng bởi vì máu thắm tình Em !

Thương Huế rồi, nay anh càng yêu hơn !

Đèo 40 Trường Sơn 1974
Huế - 1988

Monday, December 22, 2008

Ngày 23.12.2008- THƠ VỀ BÓNG ĐÁ (tiếp theo)_GIÁNG SINH NÀY CHÚA SẼ KHÔNG BÌNH YÊN !

GIÁNG SINH NÀY CHÚA SẼ KHÔNG BÌNH YÊN !





Giáng sinh này Chúa sẽ không bình yên
Cơn cuồng nộ của trái bóng
Sẽ lăn qua vườn địa đàng Đức Mẹ
A-men
Con cầu Chúa chở che !

Trước đêm Giáng sinh giông bão sẽ nổi lên
Nơi Xứ Phật
Những vũ điệu sexy nhất
Có thể sẽ tràn về từ Pataya
Hay Băng Cốc
Nhưng những chàng trai Đất Việt
Sẽ có Chúa kề bên
Vững lòng vượt qua thử thách…

Giáng sinh này Chúa sẽ không bình yên
Cơn cuồng nộ của tình yêu
Có thể sẽ làm Người không yên giấc
Những triệu triệu con tim-tín đồ của Chúa
Sẽ lại hội tụ bên nhau thành tâm cầu nguyện
Cho những chàng trai Đất Việt
Một lần cất cánh bay lên !

A men !

Ngày 23.12.2008
Kiều Anh Hương

Ngày 22.12.2008- THƠ VỀ BÓNG ĐÁ

Photobucket





HÃY BIẾN ĐIỀU KHÔNG THỂ THÀNH ĐIỀU CÓ THỂ !
Thân tặng các chàng trai trong đội tuyển bóng đá VN trước trận quyết đấu cuối cùng của AFF cup 2008.




Hà Nội vỡ òa trong đêm chúa nhật
Hai mươi mốt tháng mười hai *
Chỉ giản đơn bởi vì một con số khô khan
Con số MỘT !
Nhưng đó là tất cả
Dài hơn bao ngày tháng chờ mong !

Bóng đá,
Cơn cuồng nộ của sự đam mê…
Vũ điệu của muôn trùng lắt léo
Khi đã bay lên,
Cả triệu trái tim cùng nín lặng dõi theo
Để rồi mỗi khi rơi xuống mặt đất
Luôn in dấu một con số khô khốc
Con số KHÔNG !

Con số MỘT và con số KHÔNG !
Luôn như hình và bóng
Như ma thuật của máy tính
Biến ảo những cung bậc cuộc đời…
Số một là chiến thắng !
Số không là nỗi buồn !

Nên KHÔNG THỂ cũng là điều CÓ THỂ !
Nếu ta biết xếp đặt
Những con số một bên nhau
Thì mười một trái tim sẽ hòa làm một
Thành biểu tượng của chiến thắng
Và không có chỗ cho nỗi buồn !

Hỡi các chàng trai Đất Việt thân thương
Ta đã từng khát khao cùng trái bóng
Ta đã từng đối đầu với bao nhiêu gian khó
Nhưng một khi đã có niềm tin
Thì Chiến thắng luôn là điều có thể

Chẳng có lý do gì để đánh mất niềm tin
Trái bóng hãy bay lên
Mười một cháng trai hãy bay lên
Tất cả hướng về con số MỘT !
Để biến điều KHÔNG THỂ thành CÓ THỂ
Trong trận quyết đấu cuối cùng !

Hà Nội, ngày 22.12.2008
Kiều Anh Hương

Sunday, December 14, 2008

15.12.2008-Tập thơ:"Gặp lại tuổi 20", NXB HNV, 2001-Bài 48.NHỠ HẸN

48. NHỠ HẸN



Anh đến
Bất ngờ
Không gặp !

Cái buồn
Dọc theo
Đường về.

Bấm ngón tay,
Tính ngày tháng
Chợt hiểu rằng :
- Mười ngón còn...
So le !


Hà nội 10-1979
KAH

Tuesday, December 9, 2008

10.12.2008-Tập thơ:"Gặp lại tuổi 20", NXB HNV, 2001-Bài 47

47. TẤM ÁO MÙA ĐÔNG




Khi ngọn gió bắc xoáy về
Luỹ tre làng xào xạc
Con chim nhỏ nào
Bay đi tìm tổ mới nơi phương trời xa lắc..
Để lại những nhành khô
Mù đông !
Mùa đông !
Bao người khoe sắc ấm
Tím đỏ trăm màu vời vợi
Hoa vương đầy trên áo những lứa đôi

Cứ mỗi lần,
mỗi lần cánh chim bay xa
Cây xoan dâu ngõ nhà tôi
trơ những nhành khô bé bỏng
Là mỗi lần tôi mặc tấm áo
Nhớ mãi một bàn tay...

Hà Nội 1979
Kiều Anh Hương

Sunday, November 30, 2008

Tập thơ "Gặp lại tuổi 20"- Bài 46. KHI TÌNH YÊU LẠI ĐẾN

Photobucket


46. KHI TÌNH YÊU LẠI ĐẾN



Cầm đàn lên, lòng lại thoáng buồn

Biết hát được bài ca gì người hỡi
Hoa chi nở vừa thơm, vừa đắng
Đầu ngõ nhà em lã chã lá vàng rơi..

Đã mấy mùa đông đốt lửa lên rồi
Lửa lại tắt, lại gió lùa cóng buốt
So lại phím đàn, lòng thêm ngơ ngác
Tiếng trầm rung như muốn vỡ ngực mình !

Cánh chim lẻ loi bay qua chiều buồn
Tiếng gọi bạn, cũng lạc nhoà trời đất
Đâu khoảng trời xanh - âm thanh cao vút
Và trái tim gõ nhịp bài ca ...

Nhưng bất chợt, sáng mai nay
Câu hát cũ đến nao người bừng dậy
Ôm đàn lên - mùa xuân về rồi đấy
Em đến kia - tia nắng ấm trong ngần...

10/1980
KAH