Monday, December 24, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 39. Sông Hàn




39. SÔNG HÀN


Nắng ấm rồi, Em ơi
Sông Hàn không còn lạnh nữa
Đôi bờ, bông lau trổ cờ thương quá
Như giục lòng ta bơi qua mộng mơ ...

Nắng ấm rồi,
Nhưng còn em và Thơ
Cứ bảng lảng trong tim da diết nhớ
Khi đỉnh Sơn Trà vẫn mờ sương khói
Thương bể nông sâu vời vợi một đời !

Có thể nắng mưa là chuyện của trời
Có thể áo cơm là chuyện của đời
Anh mặc kệ, và anh thành xa lạ ..
Chỉ có gió Sông Hàn thuở ấy
Mới nghe được lời Em thôi

Nắng đã ấm rồi
Sông Hàn không còn lạnh nữa
Đôi bờ, cờ hoa thắm đỏ
Đang vẽ lên hơn cả mộng mơ ...
Những sợi đàn Hạnh - Phúc !

Hà nội 28/04/2000
Kiều Anh Hương

Friday, December 21, 2007

CHÚNG TÔI CHỈ LÀ LÍNH THÔI MÀ

Photobucket

CHÚNG TÔI CHỈ LÀ LÍNH THÔI MÀ !


Mỗi năm ta lại có một ngày
Được gặp mặt nhau-Bạn lính !
Được cầm tay và hàn huyên về quá khứ
Quá khứ bi hùng, anh dũng, thương đau…

Mỗi năm ta lại có một lần, gặp nhau…
Những bạn lính, đa phần đều thiếu học
Bởi bút nghiên xếp lại rồi, cùng ra mặt trận
(Có sao đâu, khi Đất Nước đang cần !)

Chỉ tiếc rằng sau năm tháng hào hùng
Sốt rừng, đạn bom…
Tuổi thanh xuân có nhạt phai đi nhiều ít…
Những dấu hỏi về cuộc đời phía trước ??
Không dễ gì khỏa lấp hết nỗi đau…

Vẫn biết rằng áo lính chẳng còn xanh
Dẫu “hồn lính” vẫn trẻ trai không thể khác !
Cũng chẳng so đo…chuyện muôn đời vẫn thế
Chúng tôi, chỉ là lính thôi mà…

Chúng tôi chỉ là lính thôi mà…
Quan trọng gì, trên bàn cờ thế sự
Nhưng đừng quên nếu không có lính
Sẽ không có chiến trường
Và muôn đời sẽ không có
Bình Yên !

20.12.2007
Kiều Anh Hương

Thursday, December 20, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 38.KHÁT KHAO

Photobucket

38. KHÁT KHAO



Em nói :
Kỷ niệm mỏng manh như lá
Tình yêu thoảng giấc chiêm bao
Giọt mưa thấm màu ký ức
Suốt đời cứ mãi khát khao.




Hãy khát khao,
Em ơi
Khát khao yêu
Trái tim là thế,
Trái tim yêu
Nếu không thể ...
Một mai khi thức dậy
Mặt đất sẽ hoang vu !

Trong mỗi nhành cây, hoa lá, sắc hương
Đều ần chứa trái tim đời khao khát
Hãy thử lắng nghe lời tim hát
Điệp khúc nào không ẩn chứa yêu thương !!

Hà nội, 1998
KAH

Wednesday, December 19, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 37. HẢI PHÒNG THƠ BÉ CỦA ĐỜI TÔI

Photobucket

37. HẢI PHÒNG THƠ BÉ CỦA ĐỜI TÔI



Ơi Hải phòng thơ bé của đời tôi
Tôi lại đi dưới tán bàng bổi hổi
Hàng phượng vĩ chói loà khăn quàng đỏ
Gió lao xao đổ dọc triền sông.

Trọn mười năm tôi mới về đây
Phố cũ vẫn còn nguyên thuở ấy
Chỉ tán bàng bâng khuâng kỷ niệm
Đã trùm lên ngõ nhỏ nhà em.

Mỗi lần qua, tôi lại ngước mắt nhìn lên
Qua ô cửa, đầu cầu Hạ Lý
Cái chấm nhỏ tí teo, xoè khăn quàng đỏ
Như hút hồn tôi suốt mươi năm ..!

3/1981
Kiềuều Anh Hương

Monday, December 17, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 36. GIÓ

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

36. GIÓ


Tôi như một ngọn gió nào
Lang thang chẳng giám đậu vào nơi đâu
Vật vờ gõ cửa đêm sâu
Làm em thức giấc lo âu hãi hùng ...

Này em, chi rứa mà run,
Nhà em kín cổng, cao tường thế kia
Gió mồ côi giữa đêm khuya
Phải còn vương chút tình chi đến người ?

Ai thương ngọn gió giữa trời
Ai thương ngọn gió một đời lang thang ..

Hà nội 03/01/1981
Kiều Anh Hương

Sunday, December 16, 2007

Chào mừng năm 2008 !




LẲNG LƠ 2008


Bất ngờ…
Thị màu nhìn tôi
Lẳng lơ…
Chào năm hai lẻ tám (2008) !

Đôi mắt xéo ngang
Từ Đông qua Tây
Sắc hơn dao cạo
Em cầm ném Tim tôi
Từ Nam ra Bắc !.

Lẳng lơ như Thị Màu
Thì trên thế gian này chỉ có một
Nghìn năm, vạn năm rồi,
Ông Bà ta siêu thực…
Đến như thế là cùng !

Chào nhé năm hai lẻ tám
Cánh thiệp đầu tiên… chúc mừng
Hẳn là Đất –Trời dư dả lắm
Khiến cho đời sẽ lẳng lơ…
Vui !

Hà Nội, ngày 17.12.2007
Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 35.THẤY LẠI TUỔI HAI MƯƠI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
KAH (người đang ôm tập thơ) cùng bạn lính tiến vào Sài Gòn năm 1975


35. THẤY LẠI TUỔI HAI MƯƠI



Tháng năm này ta đến
Với nhau trong nụ cười
Nhìn em anh như thấy
Trời xanh mây trăng trôi

Đôi mắt ơi thơ ngây
Cớ sao nhìn anh mãi
Câu hát ơi thơ ngây
Nghe mấy rồi vẫn lạ !

Lá vàng rụng về cội
Đời mình càng không quên
Tình yêu thời trai trẻ
Súng quàng vai lên đường

Tuổi hai mươi lội rừng
Thịt da còn vàng võ
Vết thương đầu cửa mở
Trái gió vẫn còn đau

Phải, Tình yêu em ơi !
Thắm hồng thêm máu thịt
Mỗi khi thấy nhau cười
Đời thêm yêu da diết..

Mười năm ta đã hẹn
Cho nhau ánh mắt nhìn
Để soi vào anh thấy
Năm tháng cũ hồi sinh

Yêu em càng yêu hơn
Quãng đời vai quàng súng
Chân dép lốp lội rừng
Lưng cõng đầy gió núi.

Cầm tay anh muốn nói
Những lời người yêu nhau
Tuổi hai mươi thấy lại
Trong ánh mắt em cười !

Tháng 4/1981
Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 34. NGƯỜI RA ĐI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

34. NGƯỜI RA ĐI


Chưa có mùa xuân nào chia tay
Anh nhớ Hà nội như mùa xuân nay
Con tàu đêm mệt nhoài chuyển bánh
Để lại phía sau một chấm nhỏ cuộc đời

Anh đi đón xuân ở cuối một góc trời
Em ở lại vui tết cùng phố phường Hà Nội
Cây đào anh trồng năm năm về trước
Đã trổ hoa mà không thể nào mang về cho em được
Một nhành phai toả sáng căn phòng...

Sân ga đêm nay bịn rịn khác thường
Rất nhiều người ra đi và rất nhiều người đưa tiễn
Khi tình yêu rút ngắn cả khoảng trời
Anh chẳng dám nhìn đâu những mắt người âu yếm !

Em, có nhớ đêm nay ra ga
Thương lắm, gió mùa về ngực chưa đủ ấm
Anh chợt nhớ,
Những đêm thơ, em chọn bài và đọc
Với trái tim kiêu hãnh tự hào

Ôi, tất cả chỉ nhỏ nhoi vậy thôi sao ?
Năm tháng mới thoảng thầm kỷ niệm
Anh ra đi nhớ vô cùng phố nhỏ
Bao đêm khắc những lời chào hẹn
Bâng khuâng khi kẻ ở, người đi ..!

Tháng 2/1981
KAH

Saturday, December 15, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 33. Giã biệt

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Bài 33. GIÃ BIỆT



Con tàu chiều,
Vàng
Em tần ngần đưa tiễn
Biết nói gì nữa em
Tiếng còi rền giã biệt ?!

Anh về với miền quê
Nắng khê nồng áo Mẹ
Anh về với bờ tre
ầu ơ bao câu hát

Hát rằng :
" Thương nhau tam tứ núi ..
Thương nhau ngũ lục đèo .. "

Hát rằng :
Thương nhau thì chằm lá
Chớ coi thường mưa rơi !

Hà Nội, tháng 6 /1982
Kiều Anh Hương

Friday, December 14, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 32. THÀNH PHỐ 300 NĂM

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

32. THÀNH PHỐ 300 NĂM
Thân tặng T


Chẳng mấy nữa đâu, lại Tết rồi
Bỗng dưng anh nghĩ chuyện xa xôi
Ba trăm năm trước ai đã hẹn
Cho một tình duyên tận cuối trời ?

Đất mẹ nghìn năm, triệu kiếp đời
Từ trong trăm trứng cả đấy thôi
Mà sao Nam - Bắc bao số phận
Buồn vui không dễ được chia đôi !

Thành phố với ta thật bồi hồi
Dầu năm tháng cũ đã trôi êm
Bóng Em như một thiên thần nhỏ
Đậu xuống đời anh giấc mơ tiên.

Anh sẽ về trong, về với Em
Ba trăm năm nữa, để se duyên
Thành phố và ta cùng con cháu
Say trong hương xuân, say trong men !

Hà nội, ngày 02/02/१९९९
Kiều Anh Hương

Thursday, December 13, 2007

Tập thơ "Gặp lại tuổi 20". Phần 2. Bài 31. Kỷ Niệm

Bài 31. KỶ NIỆM



E
m và Tôi
Ta có cùng tuổi thơ đi học
Ánh đèn dầu thắp đêm sơ tán
Thành nỗi nhớ không bao giờ quên.

Em và Tôi
Tuổi mười lăm
Trăng quê thật diệu huyền
Đêm vít bờ tre cong cong xuống
Che bóng hai người đang yêu nhau ....

Em và Tôi
Những năm tháng chiến tranh
Tìm nhau qua thùng thư mặt trận
Vách đá nào dấu chân con gái
Tôi dẫm lên thành nỗi nhớ không tên !

Em và Tôi
Từng khao khát một ngày bình yên
Con đường nhỏ, ta lại về sánh bước
Những sáng sương giăng đồng quê
Những chiều cò về trắng cửa
Lán học bây giờ dẫu không còn tiếng trẻ
Nhưng xóm nghèo sẽ ấm đêm đông...

Vậy mà,
Tất cả chỉ còn là giấc mơ thôi
Nỗi nhớ bây giờ chia hai đầu Đất Nước
Lại những đêm Nam ngày Bắc
Như sao hôm và sao mai ?

Em ở lại
Với đại ngàn xa xanh
Con đường cũ anh về tìm lại
Chẳng bóng Em
Đường đêm cô quạnh !

Anh đi,
Bóng trăng như cùng sánh bước
Bóng trăng như Em đang bên anh !

Hà nội, ngày 23/02/2000
Kiều Anh Hương

Wednesday, December 12, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 30. NHỚ MỘT THỜI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

30. NHỚ MỘT THỜI




Tôi thắp lên thơ tôi một nén hương
Để nhớ về một thời xa lắm lắm
Cái thời vợ tôi sấp mặt sau quầy gạo
Cái thời cha tôi khuỵnh chân trước hàng bia hơi
Cái thời mẹ tôi lo tích cóp đủ thứ trên đời
Cái thời tôi được chia từng chiếc nan hoa xe đạp ...

Tôi thắp lên thơ tôi một nén hương
Để vấn lỗi trước gia tiên về một thời bất hiếu
Con cháu quên cả việc đèn nhang hương khói
Trước vong linh tông tổ nghìn đời !

Tôi thắp lên thơ tôi một nén trầm
Để nhớ về bao đồng đội
Họ đã sống một thời sáng choang quả cảm
Không sợ đói nghèo
Chỉ sợ không được đi đánh giặc
Chiến trường hơn mọi bài ca !

Tôi thắp lên thơ tôi .. chút xót xa
Để kiêu hãnh nhìn về phía trước
Chẳng có gì mà nhân dân ta không làm được
Hãy lắng nghe tiếng vọng của nghìn đời !

Hà nội 12/1989.
KAH

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 29. Thời Gian

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

29. THỜI GIAN

" Thời gian có và không, thấy được và không thấy được .."
Chỉ khi lòng người trắc ẩn, thời gian mới hiện hữu .."!



Mẹ đếm thời gian
Bằng mũi chỉ đường kim
Cha đếm thời gian
Bằng đường cày, nhát cuốc
Em đếm thời gian
Bằng mỗi lần đón tết
Anh đếm thời gian
Bằng những cánh diều ..

Anh và Em,
Ta đã có một thời
Sống đẹp như giấc mộng
Em là chị Hằng
Anh là chú Cuội
Chị Hằng hiền như cô Tấm ngày xưa
Chú Cuội thật hơn Chú Cuội bây giờ !

Rồi anh ra đi
Mẹ đếm thời gian bằng từng sợi tóc bạc mòn
Cha đếm thời gian
Bằng vết nhăn trên trán
Em đếm thời gian
Bằng tiếng đêm mọt gặm
Anh đếm thời gian
Bằng những cánh rừng ..

Ôi,
Những cánh rừng thăm thẳm đại ngàn
Nhói đau, trụi lá,
Những cánh rừng bạn bè ta nằm lại
Khi tuổi xuân chưa đếm hết đốt tay !

Mẹ đếm thời gian
Bằng sợi nắng chiều phai
Cha đếm thời gian
Bằng chiều cao bóng núi
Em đếm thời gian
Bằng cánh hoa ép lại
Anh đếm thời gian
Bằng lý tưởng đời mình !

Thời gian, thời gian,
Em nhận được những gì ?
Chỉ còn lại những ngày giỗ kỵ
Anh lặng lẽ không về
Mẹ khóc,
Hỏi thời gian đi đâu ?

Thời gian đi xa, đi xa,
rất xa ..!
Nước măt cha chảy vào tâm khảm
Bình rượu sầu không làm vơi nỗi nhớ
Anh không về,
Cha càng thương em, thương em ..

Thời gian, thời gian ..
Em nhận được những gì ?
Chỉ còn lại những ngày giỗ kỵ
Mẹ cha đã qui về cõi phật
Chỉ còn lại Trường Sơn xanh

Trường Sơn sớm nắng, chiều mưa
Trường Sơn nơi ấy anh chờ mãi Em !

Quảng trị, tháng 3/1990
KAH

Tuesday, December 11, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 28. Cái hầm trên đèo

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

28. CÁI HẦM TRÊN ĐÈO
Kính tặng các chiến sĩ công binh trên đèo M.



Cái hầm chênh vênh
Trên đèo chênh vênh
Của ba chiến sĩ
Mở đường công binh

Chiều khi tắt nắng
Hầm là buồng tim
Nối liền mạch máu
Đường xe ra vào

Nằm dưới tầm bom
B.52 dội
Nát đường, đổ núi
Hầm vẫn trơ trơ

Đêm đêm xe đi
Ngược lên vách núi
Một đốm lửa hồng
Vẫn loà sáng chói

Một đốm lửa hồng
Ba trái tim trần
Trên đèo là một
Làm thành buồng tim
Kiên cường bất khuất

Sáng sáng mưa bom
Chiều chiều bão đạn
Đêm đêm pháo sáng
Hầm vẫn bám đường

Ơi cái hầm yêu
Trên đèo dũng cảm
Đứng cùng năm tháng
Chấp cả đạn bom

Đường vắt chênh vênh
Nhưng hầm bám chặt
Như tim và óc
Của người công binh !

Đèo M, ngày 22/4/1972.
KAH

Monday, December 10, 2007

ĐÁM TANG NHÀ THƠ PHẠM TIẾN DUẬT

ĐÁM TANG NHÀ THƠ PHẠM TIẾN DUẬT!



Đám tang Nhà Thơ Phạm Tiến Duật
Nghi thức - một công dân bình thường
Bởi trên đời chưa bao giờ Anh là nhân vật quan trọng
Nhưng Trái Tim Anh vẫn đập giữa triệu người !

Đám tang Nhà Thơ Phạm Tiến Duật
Công báo đã đăng: chỉ đến 9 giờ…
Nhưng dòng người xếp hàng đến viếng
Vẫn kéo dài như vô tận không thôi !

Trong dòng người đến chia biệt hôm nay
Có bạn thơ và những người yêu thơ Anh bất tử
Những nhà văn và những nhà sử học…
Những cựu binh và cựu thanh niên xung phong…

Có đủ cả - các Ông, các Mẹ, các Em
Có đủ cả những doanh nhân, nông dân, trí thức…
Chỉ thiếu mỗi tiếng kèn Quân Nhạc
Và hình như… cả một vài Yếu Nhân !

Nhưng không sao, đây chỉ là Đám tang một Nhà Thơ
Thơ không chết thì Người sao lại chết ?
Đám tang bình dân vẫn trùng trùng sau, trước
Họ đến đây không chỉ để tiễn đưa…

Họ đến đây, bởi còn một lẽ thật giản đơn
Để thấy lại tuổi hai mươi và cầm tay đồng đội cũ…
Để thấy lại sức mạnh của Thi Ca trong chiến trận
Và để được thấy rõ hơn… những tấm lòng Nhân Văn !

Cứ thế, dòng người lặng lẽ bước qua bên Anh

Lặng lẽ nhìn nhau…không nước mắt
Bởi Anh có chết đâu mà phải khóc
Anh vẫn còn đó thôi, dung dị một Con Người !

Hà Nội, ngày 11.12.2007

Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 27. TÀ LƯƠNG

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

27. TÀ LƯƠNG (*)





Tà Lương, một ngày không tính bằng một ngày
Chỉ được tính bằng những lần đang thức
Bom B.52 không chia thành khoảng cách
Mặt đất này - nơi nào cũng như nhau !

Mặt đất này - nơi nào cũng như nhau
Chứa chất nổ để gầm rung tiếng pháo !

A-lưới:1972
KAH

------------------
(*) : Tà Lương là một sân bay dã chiến nhỏ ta chiếm được ở tay nam Huế năm 1972 và đã bố trí một trận địa pháo 122ly để uy hiếp địch ở Huế. Mỹ, Nguỵ đã dùng B.52, pháp hạm ngoài khơi liên tục đánh vào trận địa của ta, nhưng suốt chiến dịc 1972, pháo ta vẫn gầm lên nhả đạn.

Sunday, December 9, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 26.Nửa đêm

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

26. NỬA ĐÊM




Nửa đêm tỉnh giấc chiêm bao
Ngỡ là ta đã lạc vào thiên thai
Suối mơ, hò hẹn trúc mai
Tàn trăng nào có bóng ai bên mình ?
Lặng tờ
Tích tắc
Con tim ..
Mà nghe như vỡ trăm nhìn mảnh tơ
Thì ra chốn ấy - vườn xưa
Trúc mai đã thắm, ý thơ đã nồng ..

Trách sao, sao trách nỗi lòng ?
Nửa đêm ngắm giọt sương hồng - sao Em ??

Hà nội. 10/07/1998
Kiều Anh Hương

Friday, December 7, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 25.GIỌT SƯƠNG HỒNG

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

25. GIỌT SƯƠNG HỒNG
Tặng M.H



Ta đã lạc vào lòng Hà nội
Hai mươi năm...
Sao chẳng lạc vào nhau
Để đến khi tóc bạc nửa mái đầu
Chân lạc lối...
Góc vườn xưa, chợt hiểu :
Vẫn còn nửa mùa xuân thầm đợi
Mặt trời lên thức gọi giọt sương hồng
Cho ta soi vào năm tháng cũ
Thấy thời gian không dễ phủ mờ
Dẫu kỷ niệm chôn dầy
Như thực, như hư ...

Ta đã lạc vào lòng Hà nội
Hai mươi năm...
Sao đến tận bây giờ
Khi hai ta chỉ còn hai nửa
Bóng dẫu lạc vào nhau,
Đến nghìn lần
Cũng không thể
Đến được với mùa xuân ...

Thôi đành,
Ta ngắm giọt sương hồng
Qua lăng kính để vẹn nguyên
Kỷ niệm !

Hà nội 17/02/1998.


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Thursday, December 6, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 24. Không ngủ

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

24. KHÔNG NGỦ



Anh thương quá đôi tay
Đôi tay đêm qua không ngủ được
Đặt lên trán, thấy người yêu thao thức
Đôi tay thì thầm trong đêm ..

Anh thương quá đôi tay
Đôi tay đêm qua không ngủ yên
Đặt lên ngực, nghe trái tim thầm nhắc
Ngủ ngoan hỡi đôi tay xinh ..

Hà nội 4/10/1980

KAH

Wednesday, December 5, 2007

TRÁI TIM CON NGƯỜI CỦA TRƯỜNG SƠN ĐÃ NGỪNG ĐẬP…

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

TRÁI TIM CON NGƯỜI CỦA TRƯỜNG SƠN ĐÃ NGỪNG ĐẬP…
Kính tặng hương hồn Nhà Thơ Phạm Tiến Duật !




Quả thật, ta chẳng thể nào tin
Đã tắt thật rồi… một trái tim -
Trái tim của Trường Sơn thời đánh Mỹ !

B52, đạn bom… và pháo bầy… không thể chết
Đói cơm, sốt rừng;
Mưa sườn đông, nắng sườn tây… gian lao không lùi bước…
Bởi Trái tim Anh đã thuộc về Trường Sơn !

Trường Sơn, Trường Sơn ơi…
Đêm nay, hẳn đất rừng Trường Sơn đang run lên từng cơn sốt…
Mọi con suối, con sông của Trường Sơn đều ầm ào, réo gào, thương xót…
Những ngọn gió của đại ngàn Trường Sơn cũng đang than khóc…
Bởi một sự thật giản đơn, giản đơn thôi :
Trái tim Con Người của Trường Sơn đã ngừng đập !

Ôi, chẳng thể nào tin, suốt ba mươi trời đánh giặc
Dưới ngàn lần bom rơi, lửa cháy
Rừng Trường Sơn vẫn sống trong hy vọng, thẳm xanh...
Nhưng với ba mươi năm trong hòa bình, dựng xây
Rừng Trường Sơn lại phải gục ngã, đớn đau hơn… vì “lâm tặc”!

Nhưng tất cả, tất cả...
Cũng chẳng thể nào buốt rát hơn hôm nay
Khi Trái Tim CON NGƯỜI của Trường Sơn đã ngừng đập !

Không thể cứu được nữa rồi trái tim Anh !
Nhưng vẫn còn đó Trái tim của Trường Sơn…
Hỡi con người...Hãy chung tay giữ lấy!


Hà Nội, ngày 05.12.2007
Kiều Anh Hương





Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Anh và Em, giờ đã âm dương cách biệt ! Than ôi, giờ ly biệt...

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 23. QUA PHỐ NHÀ EM

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

23. QUA PHỐ NHÀ EM



Một lần đi qua phố Nam Ngư
Chợt gặp em từ trên gác nhỏ
Đôi tay mềm đang hong nắng
Những sợi len xanh như sắc biếc
mùa thu !

Em chẳng biết đâu,
Anh thoáng thấy nụ cười
Nở từ trên ban công ấy
Ôi, nụ cười như bao giờ cũng vậy
Một bông hồng chúm chím
vành môi !


Phố nhà em, từ đó em ơi,
Cứ xẻ thẳng
vào tim anh
Rạo rực !

Hà nội. 1980
Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 22. LÀNG HÀ NỘI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

22. LÀNG HÀ NỘI



Hoàng hôn qua sông Tô
Chiều buông xuống làn sương quần tụ
Trong khói lam, bàn chân anh bỡ ngỡ
đặt lên đất Trung - Hoà.

Làng.
Những ý niệm về không gian, thời gian
Hơi ấm toả dọc dài theo lối ngõ
Những mái nhà hiền như ý Phật
Cong cong tựa cánh cung thần
Dương trên thành quách rêu phong.
Giọt mưa nghìn năm xói mòn tượng đá
Để làng cứ sinh sôi
Để con cháu đời đời quần tụ ..

Anh đi trên những con đường nhỏ xinh
Viên gạch nào là nơi bắt đầu một tình yêu đôi lứa ?
Nơi ông bà ta xưa đưa nhau về nhóm lửa
Lựa gió, tìm phương dựng nhà
Để tháng năm đi qua
Để tình yêu sinh sôi
Để con đường làng cứ rộng dài thêm mãi
Để bây giờ anh đi tìm em
Lắt léo sau bao ngõ đẹp
Bâng khuâng những ý niệm về làng ..

Làng.
Võng nhà ai kẽo kẹt gần xa
Lích chích, lanh chanh, tiếng gà gọi mẹ
Tiếng bước chân trâu gõ đều trên nền gạch
Đủng đỉnh về cuối ngõ sâu ?

Tường nhà ai vôi mới trắng tinh ?
Hàng cau đang trổ buồng chạm ngõ !
Ngọn trầu xanh chờm qua vách dậu ?
Cô bé nhà bên đang thêu hoa,
Cho chiếc áo cưới đợi ngày lửa thắm !
ánh trăng tơ non mơn mởn giữa trời ?

Làng ơi !

Sân đình, bến nước, cây đa
Bờ tre ngọn gió la đà tiếng ru
Vẳng nghe tiếng hạc hoang sơ
Vỗ từ đất, thuở xa xưa .. hãy còn ?

Làng ơi !

Bóngthời gian đổ dưới sân
Bóng lang sau mỗi hừng đông xanh rì
Cánh chim nhớ tổ tìm về
Làng như một tấm nôi ru .. trọn đời !

Hà nội tháng 10/1980
Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 21. TẤM HUÂN CHƯƠNG CUỘC ĐỜI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Chụp ảnh cùng người bạn lính từng giữ thành Cổ Quảng Trị

21. TẤM HUÂN CHƯƠNG CUỘC ĐỜI
Kính tặng vợ
!


A. KHÚC BI


Buồn tình, thương tấm huân chương
Treo lên vợ giận, biết đường nào xoay
Mười năm - đâu phải một ngày
Bom rơi đạn nổ, xương dày, máu vơi…

Vậy mà :
Đeo lên ngực, họ cũng cười
Dấu đi ai biết một đời truân chiên..
Thôi đành – Tủ nhỏ - Chưng nghiêng
Buồn-Vui, thành nỗi niềm riêng...
Khép hờ !


B. KHÚC TRÁNG


Tấm huân chương
Năm Một-Chín-Bảy-Lăm
Khắc dấu một thời trận mạc
Cha đã đổi bằng tuổi thanh xuân
Không để lấy những lầu son gác tía ...

Tấm huân chương
Năm Một-Chín-Bảy-Lăm
Được khắc bằng xương bằng máu ...
Cha nhận được sau bao trận đánh
Không để lấy ánh hào quang vào đời ...

Tấm huân chương
Năm Một-Chín-Bảy-Lăm
Không đổi được áo cơm cho con thời hậu chiến
Mẹ rất buồn... nên tóc cha sớm bạc
Thương các con chưa bằng chị, bằng anh

Tấm huân chương
Năm Một-Chín-Bảy-Lăm
Từng lặng lẽ, âm thầm, ẩn sau tủ nhỏ
Là nội lực cho cha vượt khó
Hướng về tương lai ...

Và ..
Năm 2000 đến thật rồi kia !
Con chợt thấy trên ngực cha lấp lánh
Tấm huân chương cuộc đời
Được sơn lại bằng mồ hôi, nước mắt
Bằng trái tim kiêu hãnh làm người ...

Tấm huân chương
Năm Một-Chín-Bảy-Lăm
Cha lại tự hào đeo lên trước ngực
Con cứ cười ...
Nhưng mẹ thầm lau nước mắt
Nhớ một thời khốn khó sau lưng ...

Ôi, những tấm huân chương ..
Sẽ mãi mãi chói ngời cùng năm tháng
Con sẽ nhận ra dáng hình
Một thời oanh liệt
Cha từng dấu sâu dưới đáy balô ...

Hà nội 01/2000
KAH

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 20.ĐÃ CÓ MỘT MÙA XUÂN

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

20. ĐÃ CÓ MỘT MÙA XUÂN ...
Thân tặng Vân



Đã có một mùa xuân như thế
ở làng Mơ Táo
Anh đứng đợi trong vườn gió lặng
Nghe hơi thở mùa đông dần qua ....

Em ngồi chấm lại thời gian
Đáp án nào ta từng trăn trở ?
Khi cuộc đời vẫn là ẩn số
Phép nhân luôn nằm kề phép chia ..

Đừng so đo đếm lại hành trang
Màu phai bạc, áo một thời chiến trận
Anh chẳng giống những chàng trai lối phố
Tấm áo này, sương gió quá đi thôi ..

Chẳng dại gì cộng thêm gian nan
Nên em đặt dấu trừ lên trước
Ngai ngái xanh, da một thời sốt rét
Dẫu thương nhiều cũng chẳng thể sẻ chia ..

Chẳng dại gì nhân thêm nắng mưa
Làng mơ táo đang dâng hương, phất lộc
Mơm mởn lá xoè tay ôm chồi biếc
Dẫu ngậm ngùi thương lắm gió sương ơi !
...

Anh lặng thầm giã biệt lối mòn xưa,
Giã biệt ngõ quen làng Mơ táo ..
Có còn chi để mà thế chấp
Trái tim này "chẳng đáng gì đâu" ! (1 )

Dẫu bạc rồi, trót nhuộm màu mây
Nhưng áo lính vẫn xanh không thể khác !

Hà nội - Xuân 2001
Kiều Anh Hương
---------------
(1) : Lời một người con gái


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Tuesday, December 4, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 19.HAI MẶT CON ĐƯỜNG - HAI MẶT CUỘC ĐỜI

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

19. HAI MẶT CON ĐƯỜNG - HAI MẶT CUỘC ĐỜI


Mặt A:

Bình minh trong vắt chim ca
Nắng đan bóng lá cài hoa sân trường
Tinh khôi màu áo học đường
Hoà âm-Tiếng trẻ dạo chương-Một ngày...

Áo em trinh trắng nhẹ bay
Mặt đường ngỡ giấc mơ say.. Mặt đường !


Mặt B:

Hoàng hôn ập xuống vội vàng
Bóng "con nai lạc " đêm ngàn đó sao ?
Cuối đường rền rĩ nhạc rao
Hương cà phê trộn, phấn đào...bán mua...
Còn đâu yên ả phố thơ
Còn đâu...bão dập giấc mơ em rồi
Còn đâu bóng một ngày vui
Mặt đường đẫm lệ - hoa rơi - mặt đường !


Đường Nguyễn Du – Thành phố HCM
Kiều Anh Hương

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 18.NGƯỜI MẸ TRẺ TRONG BỆNH VIỆN

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

18. NGƯỜI MẸ TRẺ TRONG BỆNH VIỆN


Người mẹ trẻ ẵm con đi bệnh viện
Hai hốc mắt trũng sâu
Giữa phòng đợi... ầu ơ ... tiếng khóc
Tiếng khóc ru đợi ai về ...

Tôi bỗng gặp trong sâu thẳm mắt buồn
Chút thơ trẻ vô tư còn hằn vết...
Chợt nhớ những ngày giặc giã
Chợt hiểu bao ngày anh phải xa em

Và lòng ta càng hiểu Mẹ nhiều hơn,
Những tháng năm, khi còn thơ bé
Cơn sốt bất ngờ, rung hầm sâu địa đạo
Mẹ vẫn một mình canh đợi mặt trời lên ...

Hà nội tháng 09/1992
Kiều Anh Hương

Monday, December 3, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 17. XIN ĐỪNG QUÊN NĂM THÁNG SAU LƯNG

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

17. XIN ĐỪNG QUÊN NĂM THÁNG SAU LƯNG



Từ chiến trường về
Sau ba lô tôi là cây đàn gỗ
Hành trang theo tiếp cuộc đời
Là những trang sách cũ .. ..
Tôi nâng niu, gom lại tháng năm trôi !

Từ chiến trường về
Sau ba lô tôi là những trang thơ
Trang thơ ấy chứa đầy ước mơ
Bạn bè tôi - một thời khao khát
Mong ngày bình yên, ta lại cùng tới trường !

Niềm ước đó - nay đã thành gió núi thì thầm
Đã thành sương sa, đã thành khói hương !
Niềm ước đó - nay đã thành ký ức
Sau vai tôi, đâu chiếc balô xanh..

Niềm ước đó nay đã thành bia khắc trùng trùng
Đã thành rêu phong, đã thành hư không !
Niềm ước đó - sau vai tôi trĩu nặng
Nên bài thơ viết mãi không nên lời !

Và từ đó, trong từng bước chân cuộc đời
Bên tai tôi, luôn vang vọng lời tháng năm
Giọt xăng nào cháy thành áo cơm
Giọt dầu nào thắp lên hạnh phúc
Xin đừng quên - đừng quên..
Năm tháng sau lưng mình !


Hà nội 19/01/२०००
KAH

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 16.KHÚC HÁT TÌNH YÊU

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

16. KHÚC HÁT TÌNH YÊU


Tình yêu thật lạ kỳ
Muôn lời không biết nói
Tình yêu dài năm tháng
Âm thầm trong tim tôi


Nói làm sao Em ơi
Trái tim lời chân thật
Nói làm sao Em ơi
Trái tim đầy túi lửa....


Khi Anh lặng nhìn Em
Nơi đầu nguồn thác đổ
Khi Anh phải xa Em
Gió xoáy tròn nỗi nhớ

Khi Anh đến bên Em
Sông một dòng cuộn chảy
Thác ngầm sôi gầm réo
Khao khát vỗ đôi bờ...

Khi Em giận, Em hờn
Mây giăng đầy phía núi
Khiến lòng Anh bối rối
Lo cơn mưa dầm dề...

Tình yêu thật lạ kỳ
Muôn lời không biết nói
Khi Anh cầm tay Em
Tình yêu thành khúc hát
Thì thầm trên đôi môi ..

Hà nội 11/१९८०
KAH

Sunday, December 2, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 15. Ở rừng

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

15. Ở RỪNG


Ở rừng thuở mới tìm lên
Người như đã chếnh hơi men quá rồi
ở rừng thuở mới yêu thôi
Có bao nhiêu chuyện tặng người mình yêu.

Em ơi, cây đến thật nhiều
Nhiều hơn lá rụng bao chiều bà gom ?
Đất thì sẫm, suối thì trong
Thì ra còn có rừng bằng, rừng nghiêng...

Rừng nghiêng, mưa cũng rơi nghiêng
Hành quân dép cứ trồi lên gối mình
Tiếng chim vọng ở cuối đường
Biết cơn mưa cũng nửa rừng, mới hay !

Giưã trưa, sương vẫn giăng đầy
Xế chiều nắng mới rắc đầy lối đi
Mồ hôi đẫm ướt ba lô
Súng quàng vai, lá nhấp nhô điệp trùng...

Thương nhau đốt lửa Hoàng Cầm
Đất đai rừng sẽ âm thầm dấu ta
Tiếng con hoẵng tác đồi xa
Biết cơn mưa cũng sắp oà sau thung

Gió thì lay tán lá rừng
Giấc mơ bên võng lay từng gốc cây
Vẳng nghe thác dội đâu đây
Bâng khuâng chợt nhớ đêm nay... ngủ rừng !

Trường Sơn 1972
Kiều Anh Hương

Saturday, December 1, 2007

Tập thơ “Gặp lại tuổi 20”- Phần 2. Bài 14. Đất Làng

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Đất Làng bây giờ !

14. ĐẤT LÀNG


Hát rằng:

Đất cũng chỉ là đất thôi
Mà nơi lúa chín, mà nơi cỏ tràn...
Con cò yêu cánh đồng làng
Yêu đời lam lũ mà sang với mình

Bạn ơi, đất cũng hữu tình,
Ta yêu đất sẽ hoá mình cho ta ...!


1. Thời cha anh

Đất quê tôi,
sỏi đá cào tướp chân
những mẹ gà chăm chỉ nuôi con.
Tôi lớn lên,
đất đai từ bao đời đã vậy.
Cây lúa ít được sống hết thời con gái,
lơ thơ cánh đồng làng...
Mùa gặt về,
những đụn rơm như nấm đùn lên quanh nhà
mà hạt thóc chẳng bao giờ kín nổi vành cót.
Bữa ăn, chỉ có khoai cõng sắn.
Quả cà, đĩa nhút quanh năm

***
Tháng giêng, tháng hai...
Cái mủng rách mẹ mòn tay
qua nhà người mượn vay, cầm cố..
Củ khoai non cũng khó
Em đói ăn khóc lả trên nôi
Cha thì lo ngược rừng
Kiếm củi kịp về chợ chiều đổi sắn...

***
Tháng tám - chọi trâu,
nước lụt dềnh qua làng xóm.
Chị kê bếp lên chõng tre luộc con cá bạc
Em nô đùa thả chiếc thuyền trôi
Cha hết đứng lại ngồi
Mẹ nhẩm tính nợ người chưa trả hết

Lửa cháy trên tay
Mưa dội trên đầu
Hết mùa trọi trâu
Đất làng lại trơ sỏi đá...

Tôi lớn lên,
Đất làng từ bao đời đã vậy !
Tuổi hai mươi mới lần đầu biết đọc
Chữ O tròn một góc chiến hào....



2. Thế hệ chúng tôi

Thời chúng tôi sống,
sau tiếng gà gáy sáng,
tiếng kẻng ngân vang giục gọi ra đồng,
tiếng đục đạc đàn trâu
âm vang như khúc nhạc dạo ..
Màn sương mờ trắng còn buông
Tiếng nghé ọ thương như con trẻ,
Tiếng cút kít xe lăn trên những bờ vùng
Tiếng gọi mạ, gọi phân đoàn người đi cấy
Tiếng nước chảy loong toong
Tiếng rúc rích, rì rầm...
Mặt trời kéo màn sương lên
Đất làng dậy bài ca bừng sáng !

Thời chúng tôi sống,
đất làng ấp iu đầy gió mát
Lũ trẻ chăn trâu suốt ngày ca hát
Những bài đồng ca, cô giáo dạy thuộc lòng
Đất kẻ ô khoanh vùng hợp tác
Những dự án, công trình
đắp đập ngăn sông
Kéo điện, dựng nhà
xây trường học ...
áo vải mộc, màu nâu non nắng nhạt
Mà lòng người ngan ngát hương thơm...

***
Thời chúng tôi sống,
trang sách bình yên
đang lật mở bỗng nhoà máu đỏ.
Đất làng những năm đánh Mỹ
Cũng oằn lên, lửa cháy, bom rơi
Chỉ còn Mẹ và Em ra đồng
Hạt thóc chia đôi, hạt thóc chia ba
Tôi nhận phần mình nơi tuyến lửa
Cây lúa biết sống hết sức mình
bằng tình yêu của người ở lại
Một nắng, hai sương...
vẫn chưa đủ để có bát cơm
cho người ra phía trước..
Mẹ đội mũ rơm đi cày
Chị khoác súng, gặt dưới tầm pháo sáng
Em lội dọc chiến hào đi học
Đất đai trộn thêm sắt thép
mảnh bom, mảnh pháo giặc thù...


3. Thời hậu chiến


ở chiến trường về ,
tôi chẳng thể nào tin.
Hạnh phúc lớn, chưa kịp lau nước mắt
Mẹ và Em lại hành khất lên đường...

Câu hát xưa buồn đến tận bây giờ ?
Xương chất núi để tàn gio bể ?
Đất đã khoanh vùng,
Đất lại xẻ chia
Lòng người hợp, lòng người ly tán
Phiên chợ làng thêm người bớt của
Túp lều tranh dựng vội vẹo xiêu...

Lũ trẻ lớn lên không biết cầm cày
Con gái, con trai bỏ làng ra thành phố ...
Vàng thau - trinh trắng.. trao mua
Đã có kẻ lương tâm bán đổi
Nước đục, nước trong... vấy bẩn cánh cò

Đất làng xót xa ...ngoảnh mặt với trời
Cây lúa lại đói ăn, hơn cả người đang sống !
Nắng mưa, vạn vật đổi thay ?
Nhói đau vết thương người trở lại ....


4. Bây giờ


Rồi cánh cửa cuộc đời
chợt mở,
bắt đầu từ khoán hộ
Lòng người hiểu nhau hơn
Bưng bát cơm ăn, nhận rõ gương mặt mình
Làng lại thức trước khi gà gọi sáng
Mùa lạc, giục mùa khoai,
Dáng tảo tần của Mẹ xưa lại thấy
Trên tay em nắng cháy mưa dầm
Mồ hôi đổ mà tim đời dịu mát
Chợt yên lòng trước những nấm mồ bạn xưa...
***
Hát rằng :
Dẫu cho sương gió bời bời
Đất làng ta lại sáng ngời nụ hoa
Bây giờ chẳng phải chia xa
Đất làng đang hát bài ca chính mình

Tay em khiêng đá lấp ngầm,
Nghiêng đồng chắt nước, gieo mầm xuân lên
Nụ cười sáng cả trời đêm
Khát khao lời gió, nỗi niềm ý trăng...

Đèn khuya thơ đã sang trang
Mà sao lòng dệt ... tơ lòng... rối tinh
Bạn ơi đất cũng hữu tình,
Ta yêu, đất sẽ hoá mình cho ta !

Hà nội 1981

Kiều Anh Hương